Hình ảnh ông bà Franklin |
Franklin biết rằng vợ ông là tín đồ trung thành của Chúa, bà tin vào "Kinh thánh", nếu như ông nói với bà sấm chớp không phải là Thượng đế làm ra mà các lớp mây mang điện âm và điện dương gặp nhau gây nên chắc chắn bà sẽ không bao giờ tin.
Vì vậy Franklin chỉ an ủi bà mấy câu rồi về phòng đọc của mình, bắt đầu vẽ thiết bị chống sét cho mình.
Tối ăn cơm, Franklin nói với con về thiết kế và nguyên lý của nó. Con trai tuy cũng chịu ảnh hưởng của tôn giáo rất sâu nhưng thí nghiệm chiều nay đã cho cậu ta biết sấm chớp không phải là "Lửa thần" như mọi người vẫn nói mà chỉ là một hiện tượng tự nhiên. Vì vậy, cậu ta đồng ý với những ý tưởng của cha.
Bà vợ Franklin thấy vậy lo lắng, bà nói:
"Ông ơi, có phải ông muốn làm hại mình và cả nhà à?"
"Không, không, bà nó ơi, làm sao tôi có thể làm thế được?" - Franklin nói như không có chuyện gì xảy ra
"Chẳng phải ông vừa nói là đưa lửa thần về nhà là gì? Ông coi thường Thượng đế, chẳng phải ông đang chọc tức Người đó sao?"
Franklin vui vẻ nói với vợ: "Không bao giờ, bà nó ơi, chẳng phải bà luôn tin tôi? Xin hãy tiếp tục tin vào tôi đi. Tôi không những không gây họa mà còn mang hạnh phúc về cho mọi người đấy".
"Hạnh phúc, ông mạng hạnh phúc về cho mọi người?" - Bà bán tin bán nghi nhìn chồng - "Thôi được, chỉ cần ông đừng xúc phạmđến Tưhợng đế, không gây họa là được".
Franklin gật đầu khẳng định.
Để xóa đi sự nghi ngờ của vợ, ông quyết định làm thí nghiệm thu lôi tại trong nhà, ông đến lò rèn gần nhà đặt làm một thanh sắt đầu nhọn dài 3m, đặt lên đỉnh ống khói. Ông buộc một sợi dây kim loại vào chân thanh sắt. Tất cả những chỗ sợ dây kim loại tiếp xúc với nhà , ông đều cho luồn qua ống thủy tinh.
Ông cho dây kim loại chạy theo cầu thang xuống giữa nhà, cuối cùng nối nó vào một chiếc bơm nước kim loại. Chiếc bơm nước nối xuống đất, như vậy điện nước dẫn từ ống khói xuống đi thẳng xuống đất.
Ông tách đôi đoạn dây kim loại chỗ phía trên cầu thang sát phòng ông ở thành hai dây dẫn xuống. Trên mỗi dây ông mắc một cái chuông nhỏ, treo vào trong 2 chiếc chuông 2 quả cầu nhỏ bằng đồng. Mọi việc tiến triển hết sức thuận lợi. Hai cha con thoắt trên nóc nhà, thoắt xuống cầu thang, cười cười nói nói vui vẻ cứ như nhặt được của quý vậy.
Con gái nhỏ tuy không tham gia vào công việc của cha, nhưng cũng chạy lăng xăng quanh cha và anh. Chỉ có vợ ông là lo lắng theo dõi hai cha con, không biết họ đang làm trò ma thuật gì.
Vào một chiều nọ, Franklin cùng cả nhà đang ngồi quây quần uống trà, bỗng nhiên có cơn giông kéo đến, đất bụi bay mịt mù, trời tối lại, báo hiệu một trận mưa sắp ập tới
Một tia chớp sáng vạch lên bầu trời.
Binh bong! Binh bong! Tiếng chuông lảnh lót vang lên.
Tiếng gì vậy? Tiếng chuông ở đâu đấy?" - Bà Franklin hỏi một cách ngạc nhiên.
Ông Franklin mừng rỡ nói: "Đấy là tác dụng của chớp đấy!"
Chỉ cần trời có chớp là quả cầu nhỏ bằng đồng trên sợi dây liền lắc liên tục sang qua hai bên, như vậy chuông sẽ phát ra âm thanh chói tai.
Vào một đêm khi cả nhà đang ngủ say, bỗng nhiên ngoài nhà có một tiếng sét lớn, nghe như một tiếng nổ làm cả nhà thức dậy. Franklin vội vàng chạy ra phòng ngủ nhìn, ông chỉ nhìn thấy từng tia sáng lóa mát liên tiếp chạy qua giữa hai quả chuông nhỏ.
Đường đia sáng trắng ấy chính là ánh điện
Franklin nói: "Đây chính là sấm chớp đánh xuống đỉnh nhà chúng ta, nó chạy qua đây và đi thẳng xuống đất. Nếu như tôi không lắp thanh kim loại đó, nhà chúng ta đã bị sét đánh hỏng rồi".
"Thật thế à?" - Vợ và con gái của Franklin hết sức ngạc nhiên và hỏi ông vậy.
"Đúng thế" - ông nói và ôm con lên hôn âu yếm.
"Thanh kim loại này có thể gọi là thanh thu lôi được rồi" - đứa con gái thông minh chỉ tay nói vậy.
"Chỉ có điều nó nhỏ như vậy so với ngôi nhà lớn, nên gọi là Kim thu lôi" - ông cười nói với con gái.
"Vâng, vâng!" - Đứa con gái nhỏ vỗ tay đắc chí nói - "Kim thu lôi, kim thu lôi, cha tôi đã phát minh ra kim thu lôi! Nó có thể chinh phục được Lửa thần".